Nhà Lãnh Đạo Có Tầm Nhìn: Xuất Hiện Trong Khoảnh Khắc

three men sitting while using laptops and watching man beside whiteboard

Lãnh đạo có tầm nhìn xa là một thuật ngữ được nhắc đến rất nhiều trong những ngày này. Trong một thế giới toàn cầu hóa và phát triển nhanh chóng, các nhà lãnh đạo được kỳ vọng sẽ dự đoán tương lai, đặt ra những hướng đi táo bạo và định hình các tổ chức phát triển mạnh trong một thị trường thay đổi nhanh chóng. Richard Stearns, cựu Giám đốc điều hành của Tầm nhìn thế giới (World Vision), từng nói: “Một nhà lãnh đạo phải xác định thực tế hiện tại, nêu rõ một tương lai mong muốn, xác định một con đường phía trước và cá nhân ‘làm chủ’ tầm nhìn đó.Và ông ấy đã đúng – nếu không có tầm nhìn, lãnh đạo trở nên phản ứng hơn là chủ động. Các nhà lãnh đạo giỏi nhất không chỉ nhìn thấy những gì đang có mà còn thấy những gì có thể xảy ra.

Tuy nhiên, điều này lại ẩn chứa một nguy hiểm tiềm ẩn: Các nhà lãnh đạo quá chú tâm về tương lai có thể dễ dàng bỏ qua hình ảnh của những người ở ngay trước mặt họ. Có một nghịch lý cốt lõi trong sự lãnh đạo: để thực sự định hình tương lai, người ta phải hoàn toàn hiện diện trong hiện tại.

Sứ đồ Phao-lô nhắc nhở chúng ta trong Rô-ma 12:15, ” Hãy vui với kẻ vui, khóc với kẻ khóc.” (BTT 1925) Đó không phải là một mệnh lệnh cho những người có thời biểu linh hoạt hoặc nhiều thời gian rảnh rỗi – đó là một đặc điểm thiết yếu của sự lãnh đạo Cơ đốc giáo. Nếu các nhà lãnh đạo quá mải mê với chiến lược, quá tập trung vào kết quả lâu dài, họ sẽ không nhận thấy niềm vui và nỗi buồn của những người được kêu gọi phục vụ. Và khi mọi người cảm thấy bị bỏ quên, họ sẽ không tham gia. Họ sẽ không đi theo một nhà lãnh đạo có vẻ xa cách, ngay cả khi nhà lãnh đạo đó có tầm nhìn hấp dẫn cho tương lai.

Đây là nời mà nhiều nhà lãnh đạo vấp ngã. Họ tin rằng: nhiệm vụ chính của mình là đưa ra tầm nhìn – truyền cảm hứng, lập chiến lược, đặt ra các mục tiêu táo bạo là chính. Nhưng Kinh Thánh cho rằng lãnh đạo không chỉ đơn thuần là định hướng – mà là về sự hiện hữu. Cô-lô-se 3:14 nhắc nhở chúng ta ” Nhưng trên hết mọi sự đó, phải lấy lòng yêu thương, vì là dây liên lạc của sự trọn lành.” Tình yêu không chỉ là một đức tính để trau dồi trong cuộc sống cá nhân; nó là chất keo gắn kết một tổ chức, một nhóm, một cộng đồng.

Và tình yêu thương, cốt lõi của nó, đòi hỏi sự hiện hữu. Xuất hiện trong khoảnh khắc. Những nhà lãnh đạo thực sự lãnh đạo tốt không chỉ là nói rõ sứ mệnh; họ đồng hành với người của họ. Họ lắng nghe trước khi nói. Họ nhận thấy sự kiệt sức trong giọng nói của một nhân viên. Họ nhận ra những chiến thắng thầm lặng đáng được tôn vinh. Họ nhìn thấy con người, không chỉ năng suất.

Chúa Giê-xu Christ đã thể hiệm điều này. Là nhà lãnh đạo có tầm nhìn tối thượng, Ngài không chỉ đến với một tầm nhìn vĩ đại về sự cứu chuộc – Ngài bước đi giữa dân chúng. Ngài chạm vào những người phong cùi. Ngài ăn tối với những người tội lỗi. Ngài khóc bên mộ của La-xa-rơ. Ngài không chỉ đơn thuần tuyên bố sự cứu rỗi; Ngài đã sống giữa những người mà Ngài đến để cứu.

Đây là điều trớ trêu: một nhà lãnh đạo quá ám ảnh về tương lai có thể không bao giờ thực sự đạt được điều đó. Mọi người không chỉ đi theo tầm nhìn. Họ đi theo những người biết họ, những người yêu thương họ, những người bước đi với họ. Những nhà lãnh đạo giỏi nhất không chỉ là những người có tầm nhìn; họ là những người chăn dắt.

Dẫn dắt tốt là yêu thương tốt. Và sự yêu thương tốt là hiện diện trọn vẹn. Lãnh đạo không chỉ là đưa mọi người đến một nơi nào đó; mà là ở bên họ trên đường đi. Và khi làm như vậy, chúng ta phản ánh Đấng Christ, nhà lãnh đạo phục vụ tối thượng, Đấng đã không ở xa mà đã bước vào thế giới của chúng ta, đi trên con đường của chúng ta, và kêu gọi chúng ta đến một điều gì đó vĩ đại hơn. Nếu chúng ta muốn lãnh đạo như Ngài, chúng ta phải học cách làm tương tự.

© Năm 2025. Christopher C. Simpson tận tâm nuôi dưỡng một đức tin Cơ đốc giáo táo bạo và chiến thắng trên thị trường toàn cầu, được thúc đẩy bởi niềm tin sâu sắc vào sức mạnh biến đổi của Phúc âm. Trước khi trở thành Chủ tịch của CBMC International, Chris đã dành 28 năm cho một sự nghiệp xuất sắc trong khu vực công – với tư cách là Sĩ quan Chỉ huy trong Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ; và phục vụ trong Sở Mật vụ Hoa Kỳ, chịu trách nhiệm bảo vệ bảy đời tổng thống Mỹ và lãnh đạo các đội tinh nhuệ trong các nhiệm vụ quốc tế phức tạp, có rủi ro cao. Cùng với vợ Ana, người gốc Nicaragua, và ba đứa con của họ, Chris sống ở Boca Raton, Florida.

Câu hỏi phản ánh/thảo luận

Làm thế nào một nhà lãnh đạo có thể cân bằng sự căng thẳng giữa việc đưa ra tầm nhìn cho tương lai và sự hiện diện đầy đủ với những người mà bạn lãnh đạo?

Phao-lô hướng dẫn chúng ta trong Rô-ma 12:15 ” Hãy vui với kẻ vui, khóc với kẻ khóc.” Các nhà lãnh đạo có thể thực hiện những bước thực tế nào để trau dồi và thể hiện sự đồng cảm và tham gia thực sự trong lãnh đạo hàng ngày của họ?

Chúa Giê-xu làm gương cho sự lãnh đạo bằng cách đi giữa dân Ngài thay vì dẫn dắt từ xa. Một số thói quen hoặc tư duy lãnh đạo hiện đại có thể vô tình tạo ra khoảng cách giữa các nhà lãnh đạo và nhóm của họ là gì?

Bài báo nêu rõ, “Một nhà lãnh đạo quá ám ảnh với tương lai có thể không bao giờ thực sự đạt được điều đó.” Bạn đã thấy điều này diễn ra như thế nào trong lãnh đạo, trong kinh nghiệm của chính bạn hoặc trong những người khác? Những cách nào để đảm bảo rằng tầm nhìn không phải trả giá bằng sự hiện diện – không sẵn sàng cho mọi người khi cần thiết?

LƯU Ý: Nếu bạn có Kinh Thánh BTT 1925 và muốn đọc thêm, hãy xem xét các đoạn sau:

Châm ngôn 27:23-27

Hãy rán biết cảnh trạng bầy chiên con, Và lo săn sóc các đoàn bò của con; 24 Vì sự giàu có không lưu tồn mãi mãi, Và mũ triều thiên há còn đến đời đời sao? 25 Cỏ khô đã mất đi, cỏ non bèn mọc ra, Và người ta thâu nhập rau cỏ núi. 26 Lông chiên con dùng làm áo xống cho con, Giá dê đực dùng mua đồng ruộng. 27 Sữa dê có đủ làm đồ ăn cho con, Cho người nhà con, và đặng nuôi lấy các con đòi của con.

Mác 10:42-45

42Nhưng Đức Chúa Jêsus gọi họ mà phán rằng: các ngươi biết những người được tôn làm đầu cai trị các dân ngoại, thì bắt dân phải phục mình, còn các quan lớn thì lấy quyền thế trị dân.43Song trong các ngươi không như vậy; trái lại, hễ ai muốn làm lớn trong các ngươi, thì sẽ làm đầy tớ; 44còn ai trong các ngươi muốn làm đầu, thì sẽ làm tôi mọi mọi người. 45Vì Con người đã đến không phải để người ta hầu việc mình, song để hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc cho nhiều người.

Lu-ca 22:26-27

26Về phần các ngươi, đừng làm như vậy; song ai lớn hơn trong các ngươi phải như kẻ rất nhỏ, và ai cai trị phải như kẻ hầu việc.27Vì một người ngồi ăn với một người hầu việc, ai là lớn hơn? Có phải là kẻ ngồi ăn không? Nhưng ta ở giữa các ngươi như kẻ hầu việc vậy.

Ê-phê-sô 6:7-9

7Hãy đem lòng yêu mến hầu việc chủ, cũng như hầu việc Chúa, chẳng phải như hầu việc người ta, 8vì biết rằng bất luận tôi mọi hay tự chủ, mỗi người đếu sẽ nhận lãnh của Chúa tùy việc lành mình làm. 9Hỡi anh em là người làm chủ, hãy đối đãi kẻ tôi tớ mình đồng một thể ấy, đừng có ngăm dọa chúng nó, vì biết rằng mình với chúng nó đều có một chủ chung ở trên trời, và trước mặt Ngài chằng có sự tây vị ai hết.

Phi-líp 2:3-4

3Chớ làm sự chi vì lòng tranh cạnh hoặc vì hư vinh, nhưng hãy khiêm nhường, coi người khác như tôn trọng hơn mình. 4Mỗi một người trong anh em chớ chăm về lợi riêng mình, nhưng phải chăm về lợi kẻ khác nữa.

Thử thách cho tuần này

Nếu Đức Chúa Trời đã đặt bạn vào vai trò lãnh đạo, cho dù đó là Giám đốc điều hành của một công ty, một phó chủ tịch, quản lý của một bộ phận, hay trưởng của một nhóm nhỏ, bạn sẽ đánh giá bản thân như thế nào về việc “xuất hiện trong khoảnh khắc”?

Bạn có quá bận tâm với mục đích và mục tiêu, phấn đấu hướng tới tương lai, đến nỗi bạn phớt lờ hoặc bỏ bê những người làm việc xung quanh bạn hàng ngày? Có thể hữu ích khi nhờ một người bạn, một cố vấn đáng tin cậy hoặc một nhóm trách nhiệm giải trình giúp đánh giá mức độ hiệu quả của bạn với tư cách là một nhà lãnh đạo trong việc thể hiện sự quan tâm và chăm sóc đến nhu cầu của họ. Nếu bạn thấy mình thiếu sót về mặt này, bạn có thể thực hiện những bước nào để “hiện diện trọn vẹn trong hiện tại”?